Click to listen highlighted text!

Một sớm bên hồ

          Tôi ngồi tĩnh lặng bên hồ. Sương vẫn đang buông xuống mặt nước. Cả cánh rừng còn say ngủ. Thảng hoặc vài tiếng loạt xoạt mơ hồ. Giờ này có con thú nào còn xuống hồ uống nước, giống như tôi, đang muốn được uống no nê khí trời thanh tịnh mà rửa sạch những phiền muộn trong lòng.

          Không, lúc này dường như trong lòng đã không còn chút nào phiền muộn. Tôi đã đến đây từ trước khi trời sập tối. Tôi đã nhìn không chán mắt sắc nước hồ xanh ngắt. Tôi đã co ro thu mình vào chiếc áo khoác mỏng khi sương núi len lỏi dần vào dưới cánh tay.

          Tôi đã ngồi bên hiên căn nhà nhỏ nhìn xuống mặt hồ tím biếc bâng khuâng tưởng mình đang là cô gái tuổi đôi mươi. Tôi đã mơ một giấc thật dài mà thật ngọt, như một người lớn tuổi được quay trở về thời ấu thơ trong vắt của mình. Và sớm nay tỉnh dậy, ngồi tĩnh lặng trước mặt hồ, lòng dường như không còn vướng bụi.

          Tôi nhắm mắt thả mình chìm sâu trong nhịp thở chậm như không thấy trái tim mình đập. Bỗng nhiên tôi thấy mình trong suốt, như một cái cây xanh tươi đang đung đưa thả cánh tay yêu kiều trong gió sớm. Tôi là cây liễu ven hồ, tôi là bông lau trắng xóa, hay tôi là một con cá nhỏ đang nằm ngủ giữa rong rêu…

          Một tiếng chim lảnh lót vang lên. Tiếng hót vang lên từ một lùm cây còn tối sẫm. Cánh chim tự do cất tiếng gọi bầy linh trưởng đang ngăn cách với rừng xanh bởi một hàng rào. Tiếng hú dài có lẽ của con vượn già đánh thức những thanh âm đầy hứng khởi của đám voọc, chà vá…vừa ngủ yên trong những ngôi nhà xanh dưới tán cây rừng. Tự nhiên tôi có ước muốn mãnh liệt rằng mình có thể bắt được những tần số đặc biệt của âm thanh hoang dã này mà nhận được thông điệp chào ngày mới.

          Trở lại rừng già nguyên sinh, ta có cảm giác như được trở về thời ấu thơ xa lắc, khi ta chưa bị tách rời khỏi sự chở che của Mẹ. Trong vòng luân chuyển, ta từng là gì giữa chốn rừng xanh? Một cánh chim, một cây chò, một mảnh rêu hay chỉ là một con kiến nhỏ sống vòng đời ngắn ngủi?

          Tôi đi sâu vào rừng. Tôi muốn tìm lại tôi của ngày xưa. Tán cây khổng lồ nào đã che mát, cho tôi bám vào mà thả những chiếc dễ dài đung đưa trong gió, hút lấy hơi ẩm mát lành mà bung nở sắc màu hoa rực rỡ. Phải chăng tôi là một nhánh phong lan yêu kiều tỏa hương ngọt ngào quyến luyến những cánh ong bay. Tôi thích thú sà vào một đám cỏ sáng lóng lánh dưới ánh nắng hiếm hoi xuyên qua tán lá dày. Tâm trí tôi vương vấn không gian, như đã từng trải qua tất cả những kiếp sống của cây cỏ nơi này. Một đàn kiến bò vắt ngang thân cây mục, chúng bò qua chân tôi thản nhiên như không cảm nhận được hơi ấm. Hay là thân nhiệt tôi cũng chầm chậm hạ xuống, để quay về với nơi tôi từng trú ngụ?

          Cảm giác thân thuộc dâng lên càng ngày càng nhiều. Tôi nhắm mắt, đập cánh bay lên…

Cúc Phương, tháng 11 năm 2021

Click to rate this post!
[Total: 5 Average: 5]

Leave a Comment

Click to listen highlighted text!